Monday, October 29, 2012

Khi nào những tấn bi kịch trở thành hài kịch ?

Tham khảo : When do Tragedies Become Funny?
Why do some people find tragic events funny and when?
Published on September 14, 2012 by Gil Greengross, Ph.D. in Humor Sapiens


Tại sao và khi nào một số người phát hiện thấy những sự kiện bi kịch là khôi hài ?


Mọi người có vẻ thường xuyên phát hiện thấy một số tấn bi kịch và những rủi ro khác trong cuộc sống là khôi hài, nhưng có nhiều nhân tố liên quan trong việc chuyển hoá bi kịch thành hài kịch. Như Erma Bombeck đã từng nói , " Có một ranh giới mong manh phân biệt giữa tiếng cười và sự đau đớn, giữa hài kịch và bi kịch, hài hước và tổn thương." Tại sao nhiều người lại phát hiện thấy những bi kịch bà bất hạnh là khôi hài và điều gì tạo nên điều đó ?


Peter Mcgraw cộng tác với các thành viên trong phòng thí nghiệm về sự hài hước của ông tại trường đại học Colorado ở Boulder, để tìm một câu trả lời. Trong 1 bài báo được công bố gần đây, họ đã cố khám phá những gốc rễ của hiện tượng này. Họ đã tiến hành một loạt nghiên cứu để xem xét những điều kiện khác nhau mà trong đó những tấn bi kịch có thể gây ra tiếng cười.

Cốt lõi của lý thuyết này không chỉ xem xét về thời điểm xảy ra bi kịch mà còn về mức độ nghiêm trọng của nó. Những bi kịch nho nhỏ , hoặc những rủi ro , có thể gây ra sự hài hước nếu chúng xảy đến với bạn hoặc với một người bạn thân của bạn. Mặt khác, những bất hạnh lớn là buồn cười hơn khi chúng giáng xuống người khác.


Trong một nghiên cứu, các đối tượng phải nhớ lại một sự kiện gây ra sự buồn cười hoặc tăng , hoặc giảm theo thời gian, và đánh giá mức độ khó chịu của sự kiện đó. Kết quả cho thấy, những sự kiện có mức độ trầm trọng, làm cho bạn rất khó chịu, thì mức độ buồn cười gia tăng theo thời gian ( so với mức độ buồn cười mà họ phát hiện thấy tại thời điểm sự kiện xảy ra ). Nhưng đối với với những rủi ro nhỏ thì sự buồn cười của nó giảm dần theo thời gian.


Hãy nghĩ về sự khác nhau giữa việc bị xe tông ( rất khó chịu ) và bị vấp ngón chân ( không khó chịu lắm ). Nếu bạn bị một cái xe tông phải, bạn sẽ không thấy việc này là buồn cười ngay tại thời điểm đó, có thể vì nó gây thịệt hại về thể chất và tinh thần cho bạn. Nhưng theo thời gian, khi bạn ngày càng tách ra khỏi tình huống đó, bạn có thể nhìn lại và phát hiện thấy vụ tai nạn đó là buồn cười. Mặt khác, nếu bạn có một chấn thương không đáng kể đến chân của bạn, nó có thể buồn cười lúc đầu, nhưng cảm giác này sẽ suy yếu dần trong thời gian dài. Đó chính xác là những điều mà các nhà nghiên cứu đã phát hiện. 99% các đối tượng nghĩ rằng một vụ tông xe xảy ra cách đây 5 năm sẽ buồn cười hơn tại ngày hôm nay hơn là vào ngày xảy ra tai nạn, trong khi chỉ có 18% nghĩ rằng một vụ chấn thương ngón chân sẽ thú vị hơn sau 5 năm.


Những thí nghiệm khác cho thấy , khi mọi người nhìn một bức hình của ai đó mà họ tin là thực sự bị tổn thương ( ví dụ ngón tay xuyên qua mắt như hình bên dưới ), họ có xu hướng đánh giá nó là ít buồn cười hơn so với khi họ nghĩ tấm hình đó là giả hoặc so với một sự bị tổn thương nhỏ.

Khi nào những tấn bi kịch trở thành hài kịch ?-106244-103853.jpg


Nghiên cứu này đã chỉ ra vô số những điều kiện mà ở đó những bi kịch có thể gây ra sự hài hước, nhưng vẫn có một vài câu hỏi chưa có câu trả lời. Ví dụ, những người Do Thái trong các trại tập trung trong suốt Thế Chiến II đã tạo ra những câu chuyện đùa về Đức Quốc xã và tình cảnh của họ. Kiểu hài hước này dường như vi phạm những tiền để rằng chúng ta cần tạo khoảng cách giữa bản thân với thời gian hoặc những người liên quan, hoặc mức độ trầm trọng của sự kiện cần được làm nhẹ, nhằm phát hiện thấy những bi kịch kinh khủng đó là buồn cười. Tại sao điều này xảy ra ?

Có thể khi chúng ta bị chìm ngập bởi những sự kiện bi thảm, khi chúng ta đạt đến sự đau khổ vô cùng, và nỗi đau khổ của chúng ta rất nghiêm trọng, chúng ta cảm thấy hoàn toàn bất lực , không thể thay đổi thực tế xung quanh mình. Trong những hoàn cảnh đó, sự hài hước là một công cụ hữu ích , như là một cơ chế bảo vệ. Chúng ta bị áp đảo bởi nỗi đau, không thể chứa nó hoặc xử lý nó ở thời điểm hiện tại, vì vậy chúng ta tìm kiếm sự giải tỏa.


Chaya Ostrower, người đã viết một cuốn sách về sự hài hước trong suốt thời kỳ người Do Thái bị tàn sát hàng loạt , đã nói rằng , những người Do Thái không thể kiểm soát thực tế xung quanh họ, do đó thay vì cảm thấy bất lực trước nó, họ cố gắng thay đổi những cảm xúc bên trong mình. Sự hài hước đóng một vai trò lớn trong sự thay đổi đó và mang lại cho họ một tia hy vọng từ thực tế kinh khủng xung quanh họ. 

Thời gian, chính nó đôi khi không cho phép chúng ta cười vào tất cả mọi thứ. Dù bằng cách nào, bi kịch và sự hài hước có thể sẽ tiếp tục liên kết vói nhau đối với nhiều người trong chúng ta.

Nguồn : psychologytoday.com

View more random threads:

4 bước đơn giản để ứng xử với người hay than vãn

Tham khảo
Whine, Whine, Whine: Four Simple Steps for Dealing with complainers
Coping with complainers
Published on June 3, 2012 by F. Diane Barth, L.C.S.W. in Off the Couch


Tôi tin rằng có 3 lý do chính lý giải tại sao con người than vãn:

1- Họ đang đau khổ sâu sắc bởi điều gì đó mà họ cảm thấy bất lực không thể thay đổi

2- Họ đồng thời cảm thấy tức giận và buồn bã về hoàn cảnh và lo lắng rằng đó là lỗi của họ

3- Họ không biết làm thế nào để xoa dịu bản thân

Mặc dù người hay than vãn có thể hỏi xin lời khuyên thì những gì họ thực sự muốn ở ai đó là xác nhận rằng những cảm xúc của họ là có lý và giúp họ kiểm soát nỗi buồn, sự tức giận và cảm giác tội lỗi về hoàn cảnh. Vì vậy, nếu bạn chỉ cho họ sự xoa dịu hoặc sự thông cảm thì hiếm khi giúp họ cảm thấy tốt hơn, đó là lý do tại sao bạn bè của người hay than vãn cuối cùng trở nên chán ngấy. 1 cách tốt hơn để xử lý với những tình huống đó là kết hợp sự thấu cảm và sự thiết lập giới hạn ngay từ lúc bắt đầu.

Sau đây là 4 bước đơn giản để giúp đỡ người hay than vãn (người đó có thể là đồng nghiệp, bạn bè, những thành viên gia đình)

1- Thừa nhận với họ là bạn hiểu nỗi khổ và những cảm giác của sự bất lực và khó chịu. Với 1 đồng nghiệp, bạn có thể nói, 'Tôi biết bạn cảm nhận như thế nào. Và điều đó là tồi tệ vì chúng ta thực sự không thể làm được gì.' Với 1 em bé (còn đi chập chững) và/ hoặc 1 con chó, bạn có thể vuốt ve, xoa dịu cơ thể nó. 'Tôi biết bạn đang đói, nhưng tôi không có cái gì cho bạn bây giờ cả. Bạn có thể nắm tay tôi một vài phút cho đến khi chúng ta về nhà?' (nói với em bé)

2- Nhận ra rằng bạn không thể thay đổi những cảm xúc của họ. Họ đang bị măc kẹt trong 1 hoàn cảnh đau khổ, và lời khuyên của bạn, thậm chí sự xoa dịu của bạn sẽ là không đủ để thay đổi trải nghiệm của họ. Họ sẽ tiếp tục than vãn cho đến chừng nào họ phát triển được sức mạnh nội tại và 1 cảm giác có khả năng nhiều hơn, mà điều đó không thể xảy ra sau 1 đêm.

3- Cố gắng để cho họ biết rằng bạn hiểu đó không phải lỗi của họ, hoặc tệ nhất, đó hoàn toàn không phải lỗi của họ. Họ đã âm thầm, thường là trong vô thức, đổ lỗi cho bản thân vì những khó khăn của họ. Nhưng vì họ đang cảm thấy tội lỗi nên họ sẽ liên tục yêu cầu sự tha tội của bạn mà bạn không thể ban cho họ.

4- Thiết lập những giới hạn kiên quyết, rõ ràng về: bạn có thể lắng nghe họ bao lâu và những gì bạn có thể mang lại cho họ. Ví dụ, với 1 đồng nghiệp, bạn có thể nói, 'Tôi biết điều này thực sự làm bạn phiền muộn, và tôi rất tiếc về điều đó. Nhưng thật không may, tôi không thể ngồi và nói chuyện lâu hơn. Tôi phải quay lại làm việc.' Với 1 người bạn hoặc thành viên gia đình, giới hạn về thời gian bạn có thể nói chuyện qua điện thoại. Chuyển qua những chủ đề khác. Kể với họ về một số điều xảy ra trong cuộc sống của bạn. Nói cách khác, làm họ xao lãng. Ngược đời thay, bằng cách thiết lập những giới hạn, bạn đã cho họ biết rằng bạn tin là họ có thể tự xử lý sự thất vọng, khó chịu nhỏ đó, và chừng nào sự khó chịu đó không quá tải, điều này sẽ giúp họ bắt đầu phát triển sức mạnh bản thân mà họ cần có để chấm dứt than vãn.


Lời cuối, hãy nhớ 2 điều sau:

- Sự than vãn nhìn chung phản ánh sự bất lực của 1 người trong việc thay đổi hoặc là 1 hoàn cảnh hoặc là những cảm xúc của chính họ.

- Mối quan hệ của họ với bạn quan trọng hơn những giải pháp của bạn cho vấn đề của họ. Mọi việc sẽ không trở nên tốt hơn nếu bạn cho phép họ than vãn mãi mà không quan tâm hành động đó ảnh hưởng đến người khác như thế nào. Thiết lập những giới hạn có thể không được tử tế; nhưng sự từ chối sẽ còn tồi tệ hơn. Nếu bạn có thể tìm 1 cách để thấu cảm với hoàn cảnh của họ, thiết lập những giới hạn mà họ có thể chịu được và bảo vệ không gian và sự lành mạnh tinh thần của bạn, bạn đã giúp họ rất nhiều.



Nguồn: psychologytoday.com

View more random threads:

Sunday, October 21, 2012

Tả một em bé đáng yêu

Tả một em bé đáng yêu

Bài làm


Bé Hiền lên ba tuổi, là con đầu lòng của chị Hiền và anh Thanh. Cả hai vợ chồng chị đều là sĩ quan hiện đang công tác trong Bộ Tư lệnh Quân khu Thủ đô.

Bé Hiền như con búp bê rất xinh đẹp. Gương mặt bầu bĩnh, môi đỏ tươi, trong sáng. Chân tay bụ bẫm , nõn nà.

Bé Hiền hay hỏi mọi thứ chuyện. Bé đang tập 
hát, tập múa. Bé biết phân biệt con voi, con hổ, con sói, con hươu, con nai, con sóc, con đà điểu, con ngựa, con trâu, con bò, con gà…trong đống đồ chơi. Bé phân biệt được con trăn với con rắn. Bé biết bắt chước tiếng gà gáy, tiếng lợn kêu, tiếng chó sủa…

Chị Hằng cho biết bé Hiền biết bênh bố. Hễ bố đi công tác xa về, bé ôm lấy bố không chịu rời.

Mỗi lần em đến chơi, bé Hiền chạy ra cửa đón, nheo mắt cười ,gọi rối rít: “ Dì Nga, mẹ ơi!”. Rồi bé ôm chặt lấy dì, hôn lấy hôn để.

Nguyễn Phương Nga, Lớp 2A
Trường Tiểu học Phan Bội Châu
Quận Hồng Bàng – Hải Phòng*


Xem thêm:

Tả em bé đáng yêu mà em biết


Tả một em bé ( bé trai hay bé gái ) dễ thương


Tả một em bé thơ với bao tình thương mến

Wednesday, October 17, 2012

Kinh nghiệm chụp ảnh Việt Nam dưới mắt nhiếp ảnh gia nước ngoài


Nhiếp ảnh gia Kav Dadfar sống tại London (Anh), sau một lần thăm Việt Nam đã viết lại những kinh nghiệm chụp ảnh và chủ đề có thể khai thác. Theo ông, Việt Nam là nơi "hoàn hảo để chụp ảnh".
Trang chuyên về nhiếp ảnh Digital Photography School đã đăng lại những kinh nghiệm của nhiếp ảnh gia này. Theo Kav Dadfar, ở Việt Nam có thể khai thác rất nhiều chủ đề, từ sự nhộn nhịp và hỗn độn của đường phố đến những bức tranh nông thôn đẹp như mơ... Tất cả đều có thể trở thành những tác phẩm đáng giá trong hành trang của các nhiếp ảnh gia du lịch.
Dưới đây là những ghi chép của nhiếp ảnh gia Kav Dadfar:

1. Tránh chụp các phong cảnh quen thuộc

photographing-Vietnam-jpg-1347076166-134
Ảnh chụp ở ngoại vi Đà Lạt. Ảnh: Kav Dadfar.
Mặc dù vẫn nổi tiếng với những di sản thiên nhiên thế giới hay thành phố hoa lệ Sài Gòn, nhưng giờ đây chụp ảnh về những đề tài này đã không còn là mới. Bạn chỉ cần vào Internet và đánh các dòng chữ tìm kiếm ảnh liên quan đến vịnh Hạ Long hay Sài Gòn, bạn sẽ thấy vô vàn ảnh về các địa danh này trên các trang chia sẻ ảnh. Vì vậy, để có được bức ảnh nổi bật hơn, cần phải tìm ra những địa điểm mới.
Chẳng hạn, bức hình trên được phát hiện một cách tình cờ ở ngoại vi Đà Lạt. Tượng Phật lớn được tôn thêm nhờ có hai hàng cây hai bên tạo một khung ảnh tự nhiên. Bạn chỉ việc chờ một đoàn người hành hương với những chiếc nón lá trên đầu đi bộ từ chân dốc lên phía bức tượng và chụp một loạt các bức khác nhau để cho ra được bức ưng ý cuối cùng.

2. Chọn kỹ càng nơi ở

photographing-Vietnam-2-jpg-1347076338_4
Ảnh tác giả Kav Dadfar chụp từ cửa phòng khách sạn của ông.
Chọn khách sạn ở không theo nghĩa là tiện nghi mà theo nghĩa hãy chọn những nơi có tầng mái hoặc ban công nhìn ra ngoài trời, từ đó bạn có thể có được vị trí tối ưu trong việc chụp khung cảnh phố xá khi bình minh hoặc hoàng hôn. Giá cả khách sạn ở Việt Nam khá dễ chịu, vì thế bạn sẽ có rất nhiều lựa chọn mà không phải băn khoăn gì nhiều.
Bức ảnh trên được chụp từ tầng mái của một khách sạn gần chợ Bến Thành (TP HCM) thể hiện một góc nhìn khá mới lạ so với những hình ảnh quen thuộc về thành phố này.

3. Luôn sẵn sàng

photographing-Vietnam-3-jpg-1347076524-1
Ảnh tác giả chụp tại một phiên chợ vùng cao.
Một trong những thứ hấp dẫn các nhiếp ảnh gia về Việt Nam là vẻ đẹp muôn màu của cuộc sống thường nhật. Để có được những bức ảnh đáng giá, máy ảnh của bạn phải luôn ở chế độ sẵn sàng chụp với công tắc luôn bật và nắp che ống kính luôn bỏ ngỏ. Có như vậy bạn mới có thể nhanh chóng và kịp thời nắm bắt những khoảnh khắc quý giá của đời sống ở đây.
Ảnh trên là về một cô bé theo mẹ đi chợ chợt ngoảnh ra nhìn bên ngoài, về phía ống kính của một người lạ với vẻ mặt tò mò khó tả. Nếu bạn phải thực hiện đầy đủ thao tác: lấy máy ra khỏi túi, căn chỉnh... Chắc chắn bạn sẽ bỏ lỡ cơ hội này.

4. Hướng ra phía chợ

photographing-Vietnam-4-jpg-1347076802-1
Chợ Việt Nam. Ảnh: Kav Dadfar.
Chợ Việt Nam là nơi thích hợp nhất thể hiện toàn bộ cuộc sống thường nhật của người dân nơi đây, vì thế bất kỳ nhiếp ảnh gia du lịch nào cũng không nên bỏ lỡ địa điểm này. Hãy chụp càng nhiều càng tốt, từ người bán hàng tới người mua, từ hàng này tới hàng khác cho tới khi có được một bức ảnh hợp ý mình và tái hiện được cuộc sống người dân.

5. Chụp cận cảnh

photographing-Vietnam-5-jpg-1347076948-1
Ảnh chụp ở một ngôi đền nhỏ. Ảnh: Kav Dadfar.
Một nhiếp ảnh gia từng nói: “Nếu như bức ảnh của bạn chưa đủ đẹp, đó chẳng qua là do bạn chụp đưa đủ gần”. Trong trường hợp này, thay vì tìm kiếm các bức ảnh góc rộng quen thuộc về đời sống, bạn hãy thử chụp cận cảnh và tập trung chỉ vào một số chủ thể nhất định.
Ví dụ bức ảnh trên được chụp cận cảnh tại một ngôi đền nhỏ, trong khay cúng lễ. Rõ ràng khi ảnh về những người đi cầu khấn đã trở nên quen thuộc, hình ảnh cận cảnh về những đồng tiền lại dường như làm cho bức ảnh cùng một đề tài nhưng lại được nổi bật hơn.

6. Tái hiện vẻ đẹp tiềm ẩn qua thực tại

photographing-Vietnam-6-jpg-1347077006_4
Ảnh chụp tại phố cổ Hội An của Kav Dadfar.
Một trong những điều thú vị nhất về Việt Nam là sự khác biệt giữa cuộc sống thành thị và nông thôn. Từ những con phố đông đúc, chật chội của Hà Nội tới những cảnh sắc êm đềm và vẻ đẹp cổ xưa của đô thị Hội An, tất cả đều là những chất liệu quý báu cho các nhiếp ảnh gia thể hiện góc nhìn của mình.
Bức ảnh trên được chụp tại phố cổ Hội An với những con thuyền êm đềm đậu bến sông khi trời tối, tái hiện được vẻ đẹp cổ kính vốn có của đô thị cổ này một thời trên bến dưới thuyền.
Nguyễn Hà

View more random threads:

Cây lá thu về


Với tiết thu, những hàng cây soi bóng tưởng chừng đơn điệu nhưng nếu khéo chọn, bạn sẽ có được những bức hình đầy cảm xúc.
CanalDuMidi-Languedoc-France-jpg-1349744
Những hàng cây dày đặc sẽ tạo nên phông nền thú vị. Ảnh: David Clapp / Ephotozine.
Cây là một chủ đề khá thông dụng trong nhiếp ảnh phong cảnh bởi nhiều lẽ: nó luôn đứng cố định một tư thế nên bạn không phải nghĩ đến chuyện chỉnh sửa dáng đứng mà chỉ lo tìm góc thể hiện; nó chẳng bao giờ than phiền cho dù bạn có ngắm nghía, mày mò thử nghiệm kỹ thuật bao lâu chăng nữa. Thêm vào đó, nếu tiết trời lại đang vào thu thì màu sắc của những chiếc lá vàng kết hợp với những hàng cây thẳng đứng có thể tạo nên những bức tranh phong cảnh dễ lay động lòng người.
Để tạo hiệu ứng độ trải dài bất tận cho những hàng cây, tốt nhất nên dùng ống tele. Tùy từng trường hợp và điều kiện sáng, có thể bạn sẽ cần thêm chân máy.
Những khoảng rừng với các hàng cây dày đặc có thể tạo nên phông nền thú vị, kể cả khi chụp chân phương. Tuy nhiên, luôn lưu ý tới phơi sáng bởi chụp dưới cây thường có xu hướng thiếu sáng và có thể bạn sẽ phải dùng tới chân máy nếu không muốn ảnh bị mờ.
img-88211-copy-1347423438-0x450-jpg-1349
Mưa thu trên phố của tác giả Đinh Mạnh Tài. Ảnh đăng trong chủ đề Hè Phố tháng 9/2012 của Số Hóa. Độc giả bấm vào hình để xem chi tiết.
Hãy đi vào công viên, dạo quanh những con đường mòn và nhìn ngắm những hàng cây hai bên. Chỉ cần một con đường vắng vẻ với thảm lá vàng rơi rụng đầy cũng có thể tạo nên những bức ảnh nên thơ. Hay nếu bạn gặp được một hàng cây thẳng hàng với các tán trải dài dọc theo đường mòn, hãy thử tận dụng và biến nó thành những đường dẫn hướng, hướng mắt người xem tới chủ thể ở một góc khác. Hãy đứng ở một đầu đường, dùng ống kính tele chụp ở góc để tạo hiệu ứng như đẩy độ dài hàng cây như kéo ra bất tận, dùng nó làm các đường dẫn kết hợp với con đường và những tán lá đưa đến một bức tượng, hay một khuôn viên bảo tảng ở phía xa, hay thậm chí chỉ là một bóng người đi dạo lặng lẽ.
Nếu trời sương mù, bạn có thể tận dụng nó để ẩn đi đoạn cuối hàng cây, tạo cảm giác mờ ảo huyền bí. Bạn cũng có thể dùng tốc độ chậm để tạo hiệu ứng sương mù bảng lãng bao bọc xung quanh cây cối. Lúc này, dù ảnh chỉ là những khoảng cây trơ thân sau khi rụng hết lá cũng có thể tạo nên cảm xúc mạnh cho người xem.
Nguyễn Hà

View more random threads:

Ca sỹ khó tính, đánh cả ông bầu

http://diendankienthuc.net/diendan/vui-cuoi/56275-ca-sy-kho-tinh-danh-ca-ong-bau.html

Monday, October 15, 2012

Cách xử lý khi máy tính xách tay rơi xuống nước


CÁCH XỬ LÝ KHI MÁY TÍNH XÁCH TAY RƠI XUỐNG NƯỚC

Tai họa thường xảy ra bất ngờ. Vài mẹo nhỏ dưới đây giúp bạn cứu vãn tình thế cho chiếc PC di động của mình.

Sau khi chiếc máy tính xách tay đã bị "vô nước" và không còn hoạt động được, bạn phải tiến hành một số thao tác sau để hy vọng hồi phục lại máy và lấy lại dữ liệu.


laptop roi xuong nuoc



1. Tháo pin ra để không “đốt” các thiết bị còn lại bên trong máy.


2. Dốc máy lên để cho nước chảy ra.


3. Tháo máy: lấy ổ quang và bàn phím ra. Điều này có thể hơi khó khăn, bạn nên tham khảo thêm tài liệu hướng dẫn đi kèm máy. Sau khi tháo ra, dùng khăn thấm lau sạch những chỗ còn nước. Theo một chuyên gia kỹ thuật của HP, bạn cũng có thể dùng máy sấy tóc để làm khô nước.


4. Hãy để khô máy từ 12 đến 24 giờ. Theo chuyên gia của IBM, bạn không nên bật máy lên khi máy chưa hoàn toàn khô.


5. Bật lại máy, nếu máy hoạt động lại được, sao chép mọi dữ liệu quan trọng và gọi điện cho nhà sản xuất, các đại lý hay kênh phân phối chính thức của hãng, vì ngay cả khi máy đã hoạt động lại, rất cần sự kiểm tra của các chuyên gia.


6. Nếu mọi việc vẫn chưa ổn, bạn còn một tùy chọn nữa là nhờ các cơ sở dịch vụ phục hồi dữ liệu từ ổ cứng.

Theo Sách Xử lý sự cố thường gặp trên máy tính*

View more random threads:

Cách xử lý khi máy tính xách tay rơi xuống nước


CÁCH XỬ LÝ KHI MÁY TÍNH XÁCH TAY RƠI XUỐNG NƯỚC

Tai họa thường xảy ra bất ngờ. Vài mẹo nhỏ dưới đây giúp bạn cứu vãn tình thế cho chiếc PC di động của mình.

Sau khi chiếc máy tính xách tay đã bị "vô nước" và không còn hoạt động được, bạn phải tiến hành một số thao tác sau để hy vọng hồi phục lại máy và lấy lại dữ liệu.


laptop roi xuong nuoc



1. Tháo pin ra để không “đốt” các thiết bị còn lại bên trong máy.


2. Dốc máy lên để cho nước chảy ra.


3. Tháo máy: lấy ổ quang và bàn phím ra. Điều này có thể hơi khó khăn, bạn nên tham khảo thêm tài liệu hướng dẫn đi kèm máy. Sau khi tháo ra, dùng khăn thấm lau sạch những chỗ còn nước. Theo một chuyên gia kỹ thuật của HP, bạn cũng có thể dùng máy sấy tóc để làm khô nước.


4. Hãy để khô máy từ 12 đến 24 giờ. Theo chuyên gia của IBM, bạn không nên bật máy lên khi máy chưa hoàn toàn khô.


5. Bật lại máy, nếu máy hoạt động lại được, sao chép mọi dữ liệu quan trọng và gọi điện cho nhà sản xuất, các đại lý hay kênh phân phối chính thức của hãng, vì ngay cả khi máy đã hoạt động lại, rất cần sự kiểm tra của các chuyên gia.


6. Nếu mọi việc vẫn chưa ổn, bạn còn một tùy chọn nữa là nhờ các cơ sở dịch vụ phục hồi dữ liệu từ ổ cứng.

Theo Sách Xử lý sự cố thường gặp trên máy tính*

View more random threads:

Saturday, October 13, 2012

Tả bác bảo vệ trường em

Bài làm

Bác Chính bảo vệ

Bác Chính là bảo vệ trường em. Bác công tác ở trường em đã trên mười năm, chị em bảo thế.

Bác là thương binh, mất một cánh tay trái, tại chiến trường biên giới Hà Giang năm 1980. Người bác cao, gầy. Bụng và mông bác còn nhiều mảnh đạn. Tóc cắt ngắn, cặp mắt sâu, cái mũi cao hơi đỏ. Bác nói nhẹ nhàng, cử chỉ lịch thiệp, hay cười. Bác vui tính nên ai cũng mến.

Các thầy cô giáo trong trường đều thân mật kính trọng gọi là : “ Chú”, “ Chú Chính”. Khách đến trường, các vị phụ huynh đều gọi là “ Bác”.
Bác đã 45 tuổi, rất nhanh nhẹn. Học sinh cần gì, các thầy cô giáo cần gì, bác nhiệt tình giúp đỡ ngay. Bác đánh trống báo giờ học, báo giờ ra chơi không bao giờ sai một phút.

Trong bộ quân phục bạc màu, ống áo trái dắt vai, trông bác vừa nghiêm trang vừa bình dị. Một bọn cờ bạc bịp đến cổng trường giở trò móc túi trẻ con, bác nhẹ nhàng nói, chỉ một lúc sau, chúng đều đi thẳng. Có một tay “ thiện xạ” ăn mặc rất bảnh, nghe nói là “ con ông cháu cha” ngang nhiên xách súng vào bắn chào mào trên các ngọn cây bàng. Chẳng cần to tiếng gì cả, chàng “ thiện xạ” đã hứa với bác là không bao giờ đến bắn chim trong trường nữa.

Thằng Quý, thằng Phương vào trộm bàng chiều chủ nhật. Bác bắt được khi đang leo trên ngọn cây. Bác gọi xuống và ôn tồn nhắc : “ Cứ từ từ, kẻo ngã…” . Hai cu cậu phải viết vào một tờ giấy chỉ có ba chữ: “ Cháu xin chừa” với chữ ký kèm theo. Bác chẳng báo cáo với ai, thế mà hai bạn ấy không leo bàng nữa.

Mỗi lần có học sinh bị ốm đau, bác giúp đỡ tận tình, coi như con cháu trong gia đình.

Bác có hai người con : anh Linh là sinh viên Trường Đại học Bách khoa Hà Nội, chị Diệu học Trường Cao Đẳng sư phạm. Vợ bác làm hộ lí ở khoa sản. Gia đình bác là “ Gia đình văn hóa mới”.
Trần Thanh Bình, Lớp 5A
Trường Tiểu học Kim Đồng, Lạng Sơn*


View more random threads:

Friday, October 12, 2012

Xe hơi và vĩ nhân

Một chàng trai mới lớn sau khi thi được bằng lái xe liền đề nghị cha mình cho sử dụng chung xe hơi. Người cha, vốn là một mục sư, liền ra điều kiện.
- Nếu điểm học ở trường của con khá lên, con chịu đọc Kinh Thánh đôi chút và cắt mái tóc rũ rượi kia đi, thì lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện.
Một tháng sau, chàng trai trở về nhà và hỏi cha đã đồng ý cho mình dùng chung xe chưa. Người cha đáp:
- Cha thực sự tự hào về con. Điểm số của con đã khá lên và con đã chịu đọc Kinh Thánh. Thế nhưng con vẫn chưa cắt tóc...
Người con ngắt lời:
- Cha biết không, con đã suy nghĩ nhiều về điều này và nhận thấy rằng bậc vĩ nhân trong Kinh Thánh đều để tóc dài. Samson để tóc dài, Moses để tóc dài, Noah để tóc dài và thậm chí Chúa Jesus cũng để tóc dài.
- Phải! - Người cha công nhận - Và tất cả các vĩ nhân đó đều đi bộ.


Sưu tầm

Biết cách nịnh sếp

Cuối năm, một công ty tổ chức họp tổng kết thường niên. Cuối buổi họp, tổng giám đốc lên nói: "Xin các đồng chí đóng góp cho tôi! Tôi hứa sẽ khắc phục các khuyết điểm!".

Cả công ty ồn ào nói với lên:
- Giám đốc quá tốt, không có gì là khuyết điểm cả!
Bất ngờ, một nhân viên mới vào công ty, giơ tay phát biểu. Mọi người đều sững sờ, im lặng, nhìn chàng ta đầy lo lắng:
- Thưa giám đốc! Tuy tôi mới vào, nhưng tôi đã có thể dễ dàng nhận thấy khuyết điểm của giám đốc, mà mọi người không dám nói đó thôi! Khuyết điểm lớn nhất của giám đốc, làm đam mê công việc quá, làm ảnh hưởng đến sức khỏe. Mà sức khỏe của giám đốc là tài sản của công ty!
Cả hội trường vỗ tay rào rào.

Sưu tầm: FPT123.NET